Trước mặt ba mẹ em, anh đã xiết tay em thật chặt, và luôn khẳng định sẽ ở bên, che chở cho em đến trọn đời.
Lần em buồn khi công việc không như ý, anh đến công ty em chỉ để gửi lá thư, có một dòng: “Can đảm lên, người yêu! Anh luôn bên em!”.
Anh còn nhớ, với gương mặt hỉ hả anh xách về cho em một túi cà chua và không ngừng kể công: “Cà chua sạch đấy!”. Quên sao được cảnh thi thoảng anh thức dậy kê lại cái gối chân cho vợ đang có bầu khỏi mỏi. Anh còn đảm đang dậy sớm nấu ăn sáng, để vợ ngủ thêm chút nữa, vì thương vợ khó ngủ.
Anh còn nhớ lần em buột miệng than khi trời đã tối khuya, rằng xe máy phanh hơi sâu và vào số hơi nặng? Anh không quản ngại, lôi đồ nghề ra chỉnh lại luôn, bởi sáng hôm sau phải đi làm sớm nhỡ không kịp.
Từng hành động quan tâm nhỏ cùng những tháng ngày hạnh phúc ấy, chẳng khi nào em quên. Còn anh? Continue reading